Khi đau chúng ta thường khóc với người khác.
Vì chúng ta trông cậy vào tình thương của những người bên ngoài.
Nhưng thực ra cơn đau là một người thầy tuyệt vời. Đau cả thể chất hay tâm hồn. Chúng đều là những bài học.
Càng nhận biết, càng quan sát, càng nhìn sâu vào nó. Thì lại càng học được nhiều.
Ai cũng có những vấn đề của riêng mình. Và nếu chỉ chờ hoàn toàn sự giúp đỡ của bên ngoài thì bạn đang lãng phí rất nhiều khả năng tự chữa lành của chính bản thân mình.
Chầm chậm.
Từng chút một.
Hãy thử một lần cảm nhận và trải nghiệm nỗi đau của bạn một cách yên tĩnh.
Rất có thể bạn sẽ thấy dâng lên trong mình rất nhiều cảm xúc sống động, nhưng cũng đồng thời rất yên bình.
Đây là khung cảnh văn phòng của mình. Từ một đứa không bao giờ trồng được cái cây nào, giờ đã yêu những thứ mang năng lượng sống như thế này, tình cảm đó nó tự đến bên trong mặc dù mình ko chủ đích.
Vào một buổi chiều khi cái lưng đau mỏi, sau một chuỗi động tác kéo dãn cho nó bớt căng tức, trong lúc nằm rạp cúi đầu, hoàn toàn thả mình chìm sâu trên sàn gạch mát lạnh, cô gái đã tự thấy tiếng nói vỗ về và chữa lành bên trong chính mình, dẫn mình và nâng đỡ mình sang một trạng thái an lành dễ chịu. Hóa ra mình đã tự dẫn thiền cho bản thân.
Chúng ta đều có những điều tốt đẹp bên trong. Vì bản chất của bất kì ai cũng là như vậy.
Yoga hay những phương pháp luyện tập tốt đẹp là những cách thức giúp bạn tìm về với bản chất tốt đẹp của bạn. Bạn càng căng thẳng và đau buồn chán nản, tức là càng đang xa rời tâm của chính mình.
Lần tới khi bạn khóc. Bạn đau. Đừng vội tìm đến người khác ngay.
Hãy thử một lần quan sát chính bạn trong yên lặng.
Bạn thấy điều gì?
Leave your Comments
No Comments